Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

Có 1 lần mà tôi nhớ mãi

Có 1 lần em làm tôi nhớ mãi, là 1 đêm khi tôi chở em về phòng trọ trên chiếc xe đạp cà tàng mà tôi thường đi học, sau khi uống mấy cốc bia cùng mấy thằng bạn ở xóm trọ.

 Em cũng đã nói nhiều hơn 1 chút, có lẽ là do mấy cốc bia, nhưng em vẫn tỉnh táo, chắc nhờ thế mà em tâm sự sâu hơn mọi lần. Em kể về mọi thứ em làm mất, hay đánh vỡ ( ngày đó em mới làm vỡ cái vòng tay mà tôi tặng thời sinh viên), rồi em nói: " Chắc em chẳng giữ được cái gì thật lâu anh nhỉ?"

Câu nói ấy hằn sâu trong tâm trí tôi mãi, phút giây ấy tôi cảm thấy thương( yêu) em quá đỗi. Với 1 kẻ luôn bị tình cảm chi phối nhiều như tôi lúc ấy cảm giác như mắt tôi sắp có gì đó...

Em vẫn nói tiếp, còn tôi thì 1 tay lái xe 1tay đỡ em vì sợ em ngã, không quên nhắc em bám vào anh kẻo ngã...
Cho đến tận bây giờ, đôi lần tôi vẫn nghĩ về phút giây ấy và bất giác mỉm cười vì hạnh phúc.